Bác sĩ Hà Hữu Tùng: Giữ lửa y đức trong ngành y

Hơn 30 năm gắn bó với nghề y, bác sĩ Hà Hữu Tùng vẫn luôn đau đáu làm sao để giữ vững y đức và truyền ngọn lửa tận tâm cho thế hệ sau. Với ông, nghề y không chỉ là công việc mà là hành trình cả đời không cho phép mình dừng lại.

Bác sĩ Tùng đến với nghề y bằng nỗi thấu cảm tận sâu trong tim. Ông chọn nghề y vì muốn giúp đỡ những người nghèo khó, ốm đau mà không có điều kiện chữa bệnh. Ông đã chứng kiến bao nỗi nhọc nhằn của bà con nông dân khi ốm đau mà không có điều kiện chữa bệnh.

Sau khi tốt nghiệp, bác sĩ Tùng đã quyết định theo học chương trình cao học khóa I về y tế công cộng tại Trường Cán bộ Quản lý Y tế (nay là Trường Đại học Y tế Công cộng). Ông muốn tìm cách để những điều mình làm có thể mang lại lợi ích cho hàng trăm, hàng nghìn người.

Năm 2005, bác sĩ Tùng được bổ nhiệm làm Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Nông nghiệp. Ông đã đưa ra triết lý rằng muốn có bệnh nhân, phải tạo ra sản phẩm tốt. Với y tế, ‘hàng hóa’ chính là chất lượng khám chữa bệnh, là tri thức, là kỹ năng, là sự tận tâm và uy tín của đội ngũ bác sĩ.

Tuy nhiên, thời điểm đó, bên cạnh bài toán bệnh nhân, Giám đốc Hà Hữu Tùng còn phải đối mặt với một vấn đề nan giải hơn, đó là tình trạng lạm dụng bảo hiểm y tế. Ông đã quyết định phải dừng lại và làm sạch. Cuộc đấu tranh ấy mất gần 3 năm nhưng khi nhìn lại, bác sĩ Tùng gọi đó là cuộc cách mạng thầm lặng, một bước ngoặt giúp bệnh viện tiến gần hơn tới một mô hình phát triển bền vững.
Bác sĩ Tùng vẫn luôn giữ một niềm tin không đổi dành cho thế hệ trẻ tiếp bước. Ông tin rằng sẽ có người đắn đo, e dè nhưng cũng có những em rất đam mê, bất chấp gian khó để được mặc chiếc áo blouse trắng.
Trong những ngày dịch Covid-19, Bệnh viện Đa khoa Nông nghiệp vẫn giữ nguyên đội ngũ, vững vàng như một pháo đài. Bác sĩ Tùng đã cùng ban giám đốc sống cùng, ăn cùng, trực chiến cùng anh em.
Để giữ lửa, giữ được cả chữ y và đức trong lớp lớp thế hệ trẻ lại là một câu chuyện khác, một câu chuyện đầy trăn trở. Bác sĩ Tùng thường nói, nếu người trẻ không thấm nhuần đạo lý của một người thầy thuốc, không hiểu nỗi đau của bệnh nhân thì sẽ dễ dàng trở thành những người thầy thuốc vô cảm, thờ ơ với sự sống còn của người khác.
Ông thường nhắn nhủ lớp bác sĩ trẻ rằng phải kê đơn như thể người thân mình đang bệnh. Phải nghĩ nếu mình nghèo, không có tiền, không có người thân đi cùng thì sẽ mong mỏi điều gì từ bác sĩ.
Xuất phát điểm từ một bệnh xá nhỏ của ngành nông nghiệp được thành lập năm 1967, qua gần 60 năm xây dựng và trưởng thành, đến nay, Bệnh viện Đa khoa Nông nghiệp đã trở thành bệnh viện hạng I, có quy mô hiện đại với hàng chục chuyên khoa, trang thiết bị đồng bộ và mạng lưới đào tạo chuyên sâu.